Có lẽ anh dần quen một mình Đã rất lâu chẳng còn tin nhắn ring ring. Đêm với anh, giờ chẳng còn xa lạ. Chỉ còn tiếng thở dài, và làn khói. Một ly whiskey anh nhấp môi, ngọt đắng Giọt buồn anh xin cất giữ nơi quạnh vắng Làn khói trắng sưởi ấm trái tim lạnh băng (Làm sao để anh) Đốt sạch hết đi, những ngày tháng. Làm sao để quên, đi bóng hình Em chốn đây, như ngày đầu tiên Mình tay nắm tay, chung lối về Câu ước thề, chỉ là dĩ vãng. Ngày em đến bên, bầu trời anh đầy sắc màu Bỗng nở hoa, từ trong con tim tưởng đã khô cằn Nhưng trớ trêu, cuộc đời vẫn hoài trêu đùa Để người quay bước đi, bỏ lại anh Mặt trời chẳng còn ấm áp khi hoàng hôn Lặng yên buôn dài trên góc phố quạnh hiu Chỉ còn đêm tàn với ánh trăng lẻ loi Và anh nơi này ôm một giấc mơ còn dở dang Làm sao để quên, đi bóng hình Em chốn đây, như ngày đầu tiên Mình tay nắm tay, chung lối về Câu ước thề, chỉ là dĩ vãng. Woah... anh sẽ cất đi hết vào những quên lãng Woah... sẽ cố quên hết đi những ngày tháng Trả hết thanh xuân có nhau đã từng Đã từng có nhau.