Hà Nội của anh Khe khẽ ôm anh khi buồn Dù trời nắng mưa Ta dắt tay nhau đi tìm vài ba quán vắng Lặng nghe bài ca anh viết Hà Nội của anh Đôi mắt long lanh em cười là bao ánh sao Bên góc Tranquil êm đềm, thời gian trôi mãi Để em gần anh mãi thôi Em ơi, Hồ Tây chiều nay Sóng vỗ rì rào, Hà Nội đang nhớ em Đêm qua, gió mùa Đông Bắc về Sao vẫn chẳng quen Hà Nội không có em? Em ơi, cuộn phim ngày xưa Anh vẫn cầm đây, Hà Nội đang vắng em mà Đêm nay, anh lại mơ giấc mơ màng Về ngày còn nắm tay người, ngày ta chưa mất nhau Về bên góc phố ánh đèn Về bên anh nhé em ♪ Sương lạnh căm nóc nhà Thẫm đen hàng cây đứng chơ vơ Nối nhau về xa tít mờ Nối nhau những khuôn mặt phố Tôi từng mong ngóng nhiều Cứ qua đi mùa xuân quá xanh tươi Cứ qua đi hè thu nắng rạng ngời Đến đây những ngày đông xám trời Hà Nội của tôi những mùa đông giá lạnh Những con đường thanh vắng trong sương Bước chân người đi không hối hả Những khuôn mặt không vất vả Đêm nào trong chăn ấm nghe mưa Những mùa đông thấm thoát thoi đưa Nhớ đôi môi nào vẫn tươi hồng trong giá lạnh Mùa đông xa nhau, biết bao nhiêu cồn cào nhung nhớ Mùa đông gặp nhau, khát khao được gần nhau hơn Còn lại trong tôi những mùa đông yêu dấu Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương Những giấc mơ không thành Những hạnh phúc ngọt lành Em ơi, cuộn phim ngày xưa Anh vẫn cầm đây, Hà Nội đang vắng em mà Đêm nay, anh lại mơ giấc mơ màng Về ngày còn nắm tay người, ngày ta chưa mất nhau Những giấc mơ không thành Những hạnh phúc ngọt lành Về bên góc phố ánh đèn Về bên anh nhé em Những giấc mơ không thành Những hạnh phúc ngọt lành