Như con thiêu thân trong đêm bay quanh lửa sáng lóa Anh lao vào em cháy xém, u mê không sao thoát ra Dù biết rằng anh sẽ chết nhưng không thể tránh xa Một giây ở cạnh bên em, có em trước khi đời tàn Đôi mắt em thật long lanh, em xinh đẹp như tranh Khiến cho tâm hồn mong manh đã treo ngược cành cây Nhưng em đã giẫm đạp lên anh, dưới gót giày thanh thanh Rồi em lướt qua thật nhanh nhanh, nát thân anh nằm đây Quá ngu dại Vừa mở tim giây lát, em thò tay bóp nát Quá ngu dại Quằn quại đau đớn ngập tràn Quá ngu dại Tình chẳng cho ai khác, em quẳng ra đống rác Quá ngu dại Gặp phải cô gái bội bạc ♪ Ai thấy em cũng nghĩ em là cô gái hiền, nhẹ nhàng và khéo miệng Thấy em, ai cũng si mê khi mà em xuất hiện Nụ cười em gây nghiện, hào quang em chớp điện Ai cũng như điên, khi em đi qua người ta ngất liền Choáng váng các anh chẳng thể đứng yên Đuổi theo mỗi bước em đi, rình ngó nghiêng Không ai hay em chỉ là diễn viên Em đội lốt như một giáng tiên Đôi mắt em thật long lanh, em xinh đẹp như tranh Khiến cho tâm hồn mong manh đã treo ngược cành cây Nhưng em đã giẫm đạp lên anh (anh), dưới gót giày thanh thanh (thanh thanh) Rồi em lướt qua thật nhanh nhanh, nát thân anh nằm đây Quá ngu dại Vừa mở tim giây lát, em thò tay bóp nát Quá ngu dại Quằn quại đau đớn ngập tràn Quá ngu dại Tình chẳng cho ai khác, em quẳng ra đống rác Quá ngu dại Gặp phải cô gái bội bạc ♪ Một cô gái sao thật dã man Một cô gái sao đầy dối gian Một cô gái không còn nết na Mình phải tránh ra Mình phải cách xa Một cô gái sao thật dã man Một cô gái sao đầy dối gian Một cô gái không còn nết na Mình phải tránh ra Mình phải cách xa Một cô gái sao thật dã man Một cô gái sao đầy dối gian Một cô gái không còn nết na Mình phải tránh ra Mình phải cách xa Một cô gái sao thật dã man Một cô gái sao đầy dối gian Một cô gái không còn nết na Mình phải tránh ra Mình phải cách xa