Rồi một chiều cuối thu gió mây thả vào nỗi nhớ hoa gầy Bản nhạc nơi quán quên cất lên chuyện tình xưa cũ Giọt cà phê khẽ rơi vỡ đôi chiếc phin đậm đen đắng buồn Chuyện tình ai vỡ tan chiếc hôn dỡ dang Liệu rằng em có nhớ về anh có biết rằng Anh vẫn đang một mình ngỗi giữa bao người Rồi cà phê cũng nguội ngắt Tàn thuốc gần tắt Mà em vẫn nơi phương trời Dù cho em chẳng nhớ về anh chẳng biết rằng anh dấu trong tiếng đàn Bao lời yêu chứa chan Rồi đông cũng sẽ dần qua ngày không xa hình bóng ai phai nhòa Rồi một chiều cuối đông hững hờ Kìa làn khói thuốc lững lờ Lặng nhìn mây khẽ trôi ngang trời Bài ca buôn lời Và hỏi rằng nắng ơi Nắng mang em đi về đâu giữa đời Bỏ lại bao giấc mơ, khúc ca, lời thơ Liệu rằng em có nhớ về anh có biết rằng Anh vẫn đang một mình ngỗi giữa bao người Rồi cà phê cũng nguội ngắt Tàn thuốc gần tắt Mà em vẫn nơi phương trời Dù cho em chẳng nhớ về anh chẳng biết rằng anh dấu trong tiếng đàn Bao lời yêu chứa chan Rồi đông cũng sẽ dần qua ngày không xa hình bóng ai phai nhòa Và một ngày em thương người ta vui bên người ta sáng trưa hẹn hò Chiều tối sofa Thì anh mong cho người ta chẳng yêu gần xa Chỉ thương mỗi em thôi mà Dù cho em chẳng nhớ về chẳng biết rằng anh giấu trong tiếng đàn Bao lời yêu chứa chan Rồi đông cũng sẽ dần qua ngày không còn xa Hình bóng ai phai nhòa Và hỏi rằng nắng ơi Nắng mang em đi về đâu giữa đời Còn anh ôm giấc mơ ngóng trong ngẩn ngơ