Anh bỗng nhận ra anh vẫn còn yêu em Anh còn yêu em như phút ấy Sao em không ở lại với nơi sở tại sẽ làm anh được vui lòng biết mấy? Có cơn mưa lại rơi vào cuối ngày, buồn gì còn hơn tiếc nuối này? Trời nào xanh lơ một màu anh mơ thôi để cất tình si vào túi đầy Để thấy sau lưng anh ngày dài là phải tạm quên đi dấu yêu Anh muốn được sống như giấc mơ có em phút giây lúc ban chiều Giờ biết em còn nhớ có giai điệu thân quen giữa ngay lòng phố Để dừng chân và lại chợt mỉm cười vì những thứ từng trong căn phòng đó Cuối ngày hôm ấy không đón em, cuối ngày hôm ấy anh lớn lên Cuối ngày hôm ấy sẽ là chuyện năm nào để khi trưởng thành nay ta sớm quên Mai này những con đường cùng đi chỉ là giờ hai mình nay vắng bóng Và phút hồi ấy khi còn ở bên em anh từng có một thời thật đáng sống Anh không phải là mây trắng cao vời, có những lần mệt mỏi dưới mái hiên Chỉ muốn tìm ai đó để trao lời khi đã có bao lần vỡ nát cả một trái tim Sóng biển theo từng bước chân em buồn ngày đó sao không nhìn vào mắt anh Tình yêu đang hát cho nỗi đau thật đẹp, không ngày, không tháng, không bút danh Rồi một ngày kia đôi chân em bỗng dưng Vội nhịp bàn chân em đi đâu thế nhưng Em đã mãi cứ muốn xa dần tôi Và cho những tình yêu trong anh mồ côi Lòng người như thế nhưng anh đâu có hay Đành để em đi không trách móc, không buồn đau So everything fine, em đã vội yêu ai So everything fine, trong em đó có còn anh không? Em vui nhưng chắc còn anh không Còn anh sao vẫn cứ thế như là từng yêu trước đây Sau cái ôm đoạn tuyệt thay lời tạm biệt vĩnh viễn giấc mơ đó vút bay Một lần hạnh phúc ngỡ vẹn nguyên cũng là lúc anh biết lỡ cạn duyên Một lần sau cùng anh nhìn em lần cuối mà thấy đau đớn nào chạm tim Anh chỉ muốn bình yên, là muốn được yêu, được sống chỉ thêm một ngày giống trước Là được cùng em đi qua từng cung đường này cùng ngắm sóng biển và sánh bước Nghe từng con sóng ấy đã mãi xa, đã ru anh ngủ mơ một giấc chiều Dù là biết những giấc mộng đó đã qua nhưng mà anh còn yêu em rất nhiều Lặng im ngày thu dài này lật hướng, cho tháng mười u hoài từng vệt nắng Có những thứ trên đời hối tiếc qua rồi mới biết nó đã từng đẹp lắm Là em, món quà tặng cuộc sống mà anh chỉ là được may mắn ưu ái riêng Nhưng rồi cũng cuộc sống này mang em đi để lại trời nắng thu thiêu trái tim Anh lặng im chôn tình dưới lớp cát, em vội tìm cho mình người tốt khác Có nỗi buồn còn đọng cuối nốt nhạc kìa em có nghe tiếng khóc con sóng bạc về Đâu rồi để lại anh riêng một góc trời ngày ấy sao chỉ còn trong tình khúc? Tình yêu vẫn hát cho nỗi đau thật đẹp không bờ, không bến, không hình thức Rồi một ngày kia đôi chân em bỗng dưng Vội nhịp bàn chân em đi đâu thế nhưng Em đã mãi cứ muốn xa dần tôi Và cho những tình yêu trong anh mồ côi Lòng người như thế nhưng anh đâu có hay Đành để em đi không trách móc, không buồn đau So everything fine, em đã vội yêu ai So everything fine, trong em đó có còn anh không? Em vui nhưng chắc còn anh không ♪ Anh vẫn còn yêu em