Bầu trời xanh ngắt Mình anh đứng giữa cơn mơ Dưới những màn đêm chỉ có riêng anh mãi chờ Ngày em bước đến Làm con tim anh ấm lên Chỉ mong đôi ta chẳng phải cách xa Cứ như vậy mỗi ngày cứ hoài trôi đi Chính em là những người khiến anh đổi thay Chẳng có gì nuối tiếc khi em ở bên cạnh anh Đến bây giờ kỷ niệm chỉ là hư vô Cầm bàn tay khi xưa đã xa nơi đây Năm ấy đôi ta đã có nhau mà Anh đang không biết điều gì khiến mình buồn và rồi cuốn vào vòng xoay Kêu cô ta tắt màn hình chờ mỗi lần hẹn hò vẫn còn cầm tay Anh đâu còn thì giờ thay vì đợi chờ hay là nhắc về người ấy Em đâu còn tin vào anh, vào em, vào tất cả những gì mình thấy Pick up your phone, em có nghe được giọng anh nói, giọng anh nói qua điện thoại Anh vẫn đang có vài câu hỏi, anh không dám nói qua điện thoại Tình ca buồn và cafe gói, không chánh án, không kiện tội Nếu em bận thì đừng nghe máy Anh cũng rất vui Okay anh rất hài lòng khi được gặp em Anh bận bôn ba vì sợ giông tố ngày mai sẽ ập đến Anh không quan tâm chi mấy đến chuyện sau này xin gặp nhau Nhưng mà cứ dưới nước thì biết bao giờ con thuyền của mình mới được gặp bến? Anh vẫn đang sống như em Không phải tồn tại Cho đến khi em mập mờ quay đi bỏ đi Những ngày còn lại anh không biết đã làm những gì khiến em nghi ngờ nhưng mà không tin cứ chờ xem Đến khi thành phố của mình tắt đèn Anh lại vội đi tìm em Cứ như vậy mỗi ngày cứ hoài trôi đi Chính em là những người khiến anh đổi thay Chẳng có gì nuối tiếc khi em ở bên cạnh anh Đến bây giờ kỷ niệm chỉ là hư vô Cầm bàn tay khi xưa đã xa nơi đây Năm ấy đôi ta đã có nhau mà ♪ Chỉ là nỗi nhớ Mà anh cất giữ bao lâu Những giấc ngủ say Người ấy theo ai mất rồi Ngày em bước đến Làm con tim anh ngấm lệ Chỉ mong đôi ta chẳng phải cách xa