Nàng như gió vô tình Nàng như sóng vô tình Nàng như chim trời Quên cõi nhớ mênh mông Nàng như đóa hoa dại Nàng say giấc mơ đời Kỷ niệm bây giờ như vách đá rêu phong Em đừng quên, anh xin em đừng quên Cánh hoa vàng đã tàn Em đừng quên, anh xin em đừng quên Những xôn xao ngày xưa đó Em đừng đi, anh xin em đừng đi Giấc mơ còn thắm nồng Nhưng tại sao, em ơi, nhưng tại sao Đứng bên đời một mình anh? Nàng như gió vô tình Nàng như sóng vô tình Để anh nhớ hoài Một ngõ phố ngây ngô Nàng quên hết kỷ niệm Nàng theo gió xa mờ Còn anh giữ lại Một vạt nắng mong manh ♪ Em đừng quên, anh xin em đừng quên Cánh hoa vàng đã tàn Em đừng quên, anh xin em đừng quên Những xôn xao ngày xưa đó Em đừng đi, anh xin em đừng đi Giấc mơ còn thắm nồng Nhưng tại sao, em ơi, nhưng tại sao Đứng bên đời một mình anh? Nàng như gió vô tình Nàng như sóng vô tình Để anh nhớ hoài Một ngõ phố ngây ngô Nàng quên hết kỷ niệm Nàng theo gió xa mờ Còn anh giữ lại Một vạt nắng mong manh Nàng quên hết kỷ niệm Nàng theo gió xa mờ Còn anh giữ lại Một vạt nắng mong manh