Sáng nay thức dậy bỗng nghe như trái đất nhỏ lại Thế là đường qua thăm nhà em sẽ không còn xa Những người du mục đang đi vào sa mặc bão cát Sẽ gần nhau hơn, thôi lạc loài, sẽ gần nhau hơn Trái đất nhỏ lại, phải không em? Trái đất nhỏ lại Đường qua thăm em thì thật gần, sao tình mãi xa? Đoàn du mục kia vẫn hoài nghi, nhìn nhau e ngại Có phải không em tâm hồn người sâu thẳm mênh mông? Ôi trái đất cô đơn như tình tôi trong tình người Ôi trái đất nhỏ nhoi trong niềm mơ của loài người Ôi trái đất quạnh hiu như đời ta lẻ loi Con đường đi hoài sao mãi không gặp nhau? Sáng nay thức dậy bỗng nghe như thế giới lạ thường Những người du mục đang ngồi khóc giữa sa mạc hoang Tình em và tôi không còn gì, không còn gì nữa Thế kỉ chúng mình còn lại gì em ơi? ♪ Ôi trái đất cô đơn như tình tôi trong tình người Ôi trái đất nhỏ nhoi trong niềm mơ của loài người Ôi trái đất quạnh hiu như đời ta lẻ loi Con đường đi hoài sao mãi không gặp nhau? Sáng nay thức dậy bỗng nghe như thế giới lạ thường (thế giới lạ thường) Những người du mục đang ngồi khóc giữa sa mạc hoang Tình em và tôi không còn gì, không còn gì nữa Thế kỉ chúng mình còn lại gì em ơi?