Chạnh lòng mà nhìn vội em quay đi Muộn phiền người để lại trên đôi mi Giọt lệ sầu mừng ngày em vu quy, em quên đi tôi, em nỡ đi rồi, em bỏ theo chồng Hỏi trời xanh kia ôi sao em khóc? Theo người ta nhưng ôi sao em khóc? Trôi bình yên trên kênh nước kia, chẳng còn nàng thơ, chỉ còn là mơ Em đi về nơi khuê phòng Tôi ôm khoảng trống nhớ mong rồi Từng đêm bên hiên ngóng trông Chờ đợi ngày mai có em về không Đợi mãi cũng chẳng thấy bóng em đâu Chờ mãi cũng chẳng thấy dáng em đâu Dòng thư tay viết nhanh trái ngang gửi trao em người sang đò Chạnh lòng mà nhìn vội em quay đi Muộn phiền người để lại trên đôi mi Giọt lệ sầu mừng ngày em vu quy, em quên đi tôi, em nỡ đi rồi, em bỏ theo chồng Hỏi trời xanh kia ôi sao em khóc? Theo người ta nhưng ôi sao em khóc? Trôi bình yên trên kênh nước kia, chẳng còn nàng thơ, chỉ còn là mơ ♪ Rồi một ngày buồn mưa đến, gió mang em nơi xa xôi về thăm Tìm lại một người xa xưa, khúc sông quê em nhớ con đò đưa Nhớ lắm khúc giang tấu em còn một thời mộng mơ Giờ đâu thấy cô bé năm ấy, anh ôm sầu vương trên đôi mắt cay Màn mưa buông rơi theo tiếng bước chân Thuyền ai vẫn lẻ bóng vớt ánh trăng Lòng ta tương tư đêm thức trắng chỉ mong được gặp lại cố nhân một lần được không Còn thương sao ta không bước tiếp? Còn vương, không bên nhau suốt kiếp Mối lương duyên đến đây cũng xem như là cạn thôi, lệ rơi trên khóe môi Tìm bình yên cho em đang vui ở chốn nao Tìm vòng tay cho anh nơi đây vẫn xốn xao Tìm trong nắng, trong gió, trong anh là bão lòng người ơi biết không Rời vòng tay đi xa nơi anh em có hay Lòng lưu luyến không sao nỡ để buông cánh tay Một lần thôi, nhìn anh rồi em vui bên người mới Chạnh lòng mà nhìn vội em quay đi Muộn phiền người để lại trên đôi mi Giọt lệ sầu mừng ngày em vu quy, em quên đi tôi, em nỡ đi rồi, em bỏ theo chồng Hỏi trời xanh kia ôi sao em khóc? Theo người ta nhưng ôi sao em khóc? Trôi bình yên trên kênh nước kia, chẳng còn nàng thơ, hơ-hơ-hơ-hơ-hơ-hơ