Giờ đây, mình anh cô đơn trong căn phòng trống vắng Lặng nghe hạt mưa rơi vội rơi ở nơi bên kia thềm Vì yêu, vì thương, anh lại mang bầu trời yên ắng Để cho tình yêu xua tan đi buốt giá đêm đen Nàng đẹp như ánh dương ở giữa ngân hà tình ta có phai Dù nơi kia bão giông anh vẫn mong rằng tình ta có hai Kết chén đoạt hồn ta nơi này, mang yêu thương về nơi xứ kia Bao môi hôn em nhớ không vậy? Du dương theo mặt trời tối khuya (Tích tắc) Son môi vương vấn đọng trên bờ mi Nốc hết chén tình uống cho cạn ly Tan trong rượu thơ mà anh cứ ngỡ Gió lay hương hoa mà anh đâu ngờ Men say dẫn lỗi vội vàng chia đôi Ánh trăng phai màu cũng đã tàn rồi Tung bay hương sắc dịu dàng say mê Hương hoa gieo dắt trên con đường về Câu ca ngọt ngào ở bên đời ta Yêu em bấy lâu anh mới biết là Thoáng qua nơi thiên đàng cầm tay anh nhá Chậm chậm từ từ cẩn thận kẻo ngã Vì khi em rơi xuống trần gian phải ngắm nhìn Vạn ánh mắt si mê khiến ta phải đắm chìm Khi em cất tiếng hát vạn vật phải lặng im Tình vội theo tiếng gió anh gửi nhờ con tim Uây! Nơi cảnh tiên mơ mộng, nàng dịu dàng ngất ngây Chốn tiên giới huyền ảo, mang hương sắc mê say Nụ cười em toả nắng, với đôi mắt lim dim Giọt máu đào nồng ấm, anh vẫn mang trong tim Trái tim nhỏ bé này vẫn còn đủ chỗ trống Để mở cửa dẫn lối, mời em bước vào đời Lời tỏ tình anh viết không bao giờ trao vội Bỏ qua cả thế giới chỉ cần mình em thôi Vì yêu, vì thương, anh lại mang bầu trời yên ắng Để cho tình yêu xua tan đi buốt giá đêm đen Vì yêu, vì thương, anh lại mang bầu trời yên ắng Để cho tình yêu xua tan đi buốt giá đêm đen Nàng đẹp như ánh dương ở giữa ngân hà tình ta có phai Dù nơi kia bão giông anh vẫn mong rằng tình ta có hai Kết chén đoạt hồn ta nơi này, mang yêu thương về nơi xứ kia Bao môi hôn em nhớ không vậy? Du dương theo mặt trời tối khuya