Có khi nào ai biết Cuộc tình mình mãi không tìm ra lối Thời gian trôi qua, xác thân như đọa đầy Có khi nào ai biết Một mình thầm khóc trong chiều phai nắng Rồi qua từng đêm, hắt hiu cho đời em Đến bây giờ đã hết hoài mong Cho dù em níu kéo, cũng không được gì Cho dù anh nơi đây, thì thôi được gì cho nhau? Vì sao em hỡi, tình mình cứ mãi long đong? Vì sao anh hỡi, tình mình trôi mãi trên sông? Đành lặng câm từng đêm Em khóc cho tình phai úa Còn đây bao giấc mộng đẹp, anh đã yêu em Giờ đây tiếc nuối thật nhiều, anh mãi xa em Và nơi đây mình em buồn đau xót xa Mãi không còn nhau ♪ Tình yêu đó vẫn mãi còn in sâu trong lòng anh Ngày em đến bên anh là khi xuân cũng vừa đến Mình cùng sưởi ấm cho tâm hồn nhau Hạnh phúc quên đi mùa đông Bình minh nắng ấm áp, hoà với tiếng chim ca Rồi em đã ra đi, lặng lẽ khi đêm hè sang Tình yêu vừa thắp trong tim, mà nay bỗng đã vụt tắt Giờ em cất bước ra đi về đâu Còn nhớ đến những lời yêu Mà ta đã trao nhau, sưởi ấm con tim hôm nào Này em yêu hỡi, gió cuốn em đi xa rồi Hoàng hôn buông xuống, cô đơn vây quanh hồn tôi Từng đêm thương nhớ Thao thức suốt những canh dài Mùa xuân lại đến, để lòng ta thấy cô đơn