Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung Bay vội vã vào trong hồn mở cửa Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau? Để anh gọi tiếng thở buồn vọng lại Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn? Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy, em ơi ♪ Giọt nắng đi hoang vào mắt em buồn Dìu chân em bước vào nắng cô đơn Nắng ướt mi em, hương bay thơm nồng Trôi trôi nhẹ trên đôi môi Thương màu mắt em chơi vơi Chiều vắng công viên, sỏi đá thêm sầu Gọi màu nắng úa vời bước em qua Nắng tắm yêu đương cho em hôm nào Rồi chiều nhẹ bay lên cao Màu nắng vương màu mắt em Buổi chiều quá nắng Sang đây ru em mơ mộng Đếm nắng cho tay qua trời Nguyện tình yêu tươi màu mắt Một chiều công viên Nắng khóc trên đôi tay ngà Đón gió mưa rơi âm thầm Và nắng chết trên mi Và nắng hôm nay về với mây hồng Về thăm cô bé thường ước hay mơ Ghế đá năm xưa thôi nghe giận hờn Chuyện mình đừng quên nghe anh Gọi nắng cho vừa mắt nai Ghế đá năm xưa thôi nghe giận hờn Chuyện mình đừng quên nghe anh Gọi nắng cho vừa mắt nai