Ai cùng anh lưỡng toàn nhân duyên? Gió đâu đến đẩy đưa con thuyền? Phụ lòng em vạn lời thêu hoa Có người không có anh thế mà Anh ơi, anh ơi, đâu biết lòng người sâu siết Lạc tay chèo lắc lư thuyền Anh ơi, anh ơi, lỡ tiết trời đông gió rét Vẹn sắc có chắc yên lòng? Trăm nghe chẳng bao giờ bằng chạm vào Hương ai tựa vai làm anh ngây dại Sáng lóa đưa đẩy, ngọt ngào dâng trào Lâng lâng, lụy lụy, men say anh vào Cây lá kết hoa rụng tàn rơi nhụy Rời thôi, mọi chuyện quá xa rồi Yêu chi đến đi cũng chỉ vô vị Nuôi ong nơi tay áo để làm gì? (Để, để làm gì?) Ah, dã tràng xe cát Anh đã từng ngồi nghe em hát Vài câu anh chen rap, đồng hồ tình đã hết thì đừng cố mà thêm cát Nhớ lại chuyện đã từng yêu (chuyện đã từng yêu) Chiếc áo em từng thêu (chiếc áo em từng thêu) Nó đã thiếu vài đường kim, anh đi kiếm em về đâu để anh giấu em vào tim yeah oh Nhưng mà không mong duyên đời đổi mới Hóa nhành bông đông, gió trời thổi tới Tình lại đến mời gọi dẫn lối Nhưng mà em chẳng chối, vẫn bình thản với Biết bao lời dối em thì thầm Cho không nhận lại vì tình nhân Chọn sai người thế là mình lầm Chuyện đã biết sớm nên bình tâm Hỉ, nộ, ái, ố tùy ý anh đi Em cũng chẳng phiền chi Dăm ba vài mối tình vắt lên vai Ừm, anh chưa bao giờ sai Anh ơi, anh ơi, đâu biết lòng người sâu siết Lạc tay chèo lắc lư thuyền Anh ơi, anh ơi, lỡ tiết trời đông gió rét Vẹn sắc có chắc yên lòng? Trăm nghe chẳng bao giờ bằng chạm vào Hương ai tựa vai làm anh ngây dại Sáng lóa đưa đẩy ngọt ngào dâng trào Lâng lâng, lụy lụy, men say anh vào Cây lá kết hoa rụng tàn rơi nhụy Rời thôi, mọi chuyện quá xa rồi Yêu chi đến đi cũng chỉ vô vị Nuôi ong nơi tay áo để làm gì? Trăm nghe chẳng bao giờ bằng chạm vào Hương ai tựa vai làm anh ngây dại Sáng lóa đưa đẩy ngọt ngào dâng trào Lâng lâng, lụy lụy, men say anh vào Cây lá kết hoa rụng tàn rơi nhụy Rời thôi, mọi chuyện quá xa rồi Yêu chi đến đi cũng chỉ vô vị Nuôi ong nơi tay áo để làm gì? (Để, để làm gì?) Nuôi ong tay áo (Nuôi ong tay áo) Như là hình phạt đau (như là hình phạt đau) Dây trầu hạt cau, vôi đầy vạc thau mà sao mình lại phụ bạc nhau? Chỉ mong sao cho cuộc sống được màu hồng Nhìn về phía kia trời đông Chẳng mong cầu hơn (chẳng mong cầu hơn) Đừng buồn chớm đầu xuân