Anh đi tìm em với đôi chân trần, vài đồng tiền lẻ đội nón lá
Anh bỏ đàn gà khi mà ông chủ, họ đòi tiền trọ phải dọn nhà
Anh đi tìm em ngủ ngoài công viên, anh bị muỗi cắn bao nhiêu đêm
Hành hạ bản thân của anh làm chi, vì anh nhớ giọng em trìu mến
Anh không biết đi đâu để tìm được em phố thị người đông
Ngày qua mà sống bằng ổ bánh mì, anh nhớ con trâu ngoài đồng
Đi tìm việc để làm người ta nuôi cơm, anh biết phải giảm ngày công
Ngước mặt nhìn trời và lòng chỉ mong những chuyện trải qua chỉ là ác mộng
Nhớ từng ngày có những bữa cơm chiều, em nấu nhưng ngon lắm em à
Áo rách em ngồi tay đơm chỉ và còn hứa bên nhau đến khi già
Sau này mình đi đó đây, có tiền mình cũng thế thôi
Nhưng sao lòng em giờ theo gió mây, để giọt lệ anh đọng trên khóe môi?
Bốn bể này biết tìm đâu, mái tranh lá này cũng ngả màu
Chẳng lẽ không thể tìm nhau, khúc tình ca này cũng hóa sầu
Hi vọng anh đã dần tan, và cần một nơi nào đó ngả đầu
Một túp lều tranh hai quả tim vàng, là khi buồng cau cạnh vôi lá trầu
Căn bếp trống cô đơn tư bề, ai đã hứa, ai buông câu thề
Từng có nhau, vậy cớ sao xa rời?
Nhìn nước lớn nước ròng nhiều năm
Mùa lúa chín chắc người về thăm
Em ơi, hỡi em đang ở đâu?
Hò-hò ơi, bìm bịp kêu ý-a
Xin em mà, xin em về căn nhà
Hò-hò ơi, bìm bịp kêu ý-a
Xin em mà, xin em đừng đi xa
Canh cải dưa đồng, cơm lạnh vắng bóng
Quê nghèo trưa hè nắng nóng
Bến đò này sao lại lắng sóng
Nhìn giàn khổ qua tự thấy đắng lòng
Ngày em vội vàng anh giá hàng mi
Trầu xanh buồn lá vàng đi
Ngày đêm ngồi nhớ làm gì?
Vài dòng nhật kí chỉ mấy hàng ghi
Những ngày cô đơn gối chiếc, cứ ngỡ như là một giấc thường mơ
Anh chợt nghĩ lại bao nhiêu hối tiếc, câu hứa em còn trên bức tường thơ
Tôm cá trên lối đường chợ, nợ anh lại nhiều lắm mồ hôi
Cô bán hàng đó nay đâu còn nữa, nhìn qua rèm cửa chỉ có mình tôi
Ánh trăng vẫn soi rẽ lối, chân anh thì mệt dần khô họng
Có ai như đang khẽ nói, anh đi tìm em chỉ vô vọng
Anh vẫn không lo được chiếc bụng đói, mà tại sao cứ thích mơ mộng?
Ngu ngơ là thói càng thêm lạc lối, mãi mãi chỉ sống trong cô đọng
Anh không muốn nhớ lại những ngày xưa, thời gian sống mà không tiền bạc
Không trách đời, không trách tình, và chỉ trách mình không quyền hạn
Thế giới này anh chỉ là hạt cát, than thở vào lời nhạc hát
Anh như bị đâm cả hàng ngàn nhát khi nụ hôn em trên môi thằng khác
Căn bếp trống cô đơn tư bề, ai đã hứa, ai buông câu thề
Từng có nhau, vậy cớ sao xa rời?
Nhìn nước lớn nước ròng nhiều năm
Mùa lúa chín chắc người về thăm
Em ơi, hỡi em đang ở đâu?
Hò-hò ơi, bìm bịp kêu ý-a
Xin em mà, xin em về căn nhà
Hò-hò ơi, bìm bịp kêu ý-a
Xin em mà, xin em đừng đi xa
Поcмотреть все песни артиста