Sự lãng quên bắt đầu từ khi người không thấu hiểu Nước mắt thêm nhiều, người vẫn đến bên cạnh ai Tình yêu không chết nhưng cũng chưa bao giờ tồn tại Trong trái tim một người mình đã từng rất thương Người muốn quên tất cả, tình yêu mình em vất vả Vài lần cãi vã, anh lại chạy đến bên cạnh cô ta Tình dối gian nên duyên chóng tàn Hai người dưng rẽ lối nhân gian Mang niềm đau khóc than với trời Tình đẹp khi không có người thứ ba Xen vào cuộc tình giữa hai ta Khiến anh thay đổi, bỏ mặc em với bóng tối Tình yêu sợ nhất sự đơn côi Hai người chia hai lối vậy thôi Trái tim vỡ rồi, nát tan về hai phương trời Người muốn quên tất cả, tình yêu mình em vất vả Vài lần cãi vã, anh lại chạy đến bên cạnh cô ta Tình dối gian nên duyên chóng tàn Hai người dưng rẽ lối nhân gian Mang niềm đau khóc than với trời Tình đẹp khi không có người thứ ba Xen vào cuộc tình giữa hai ta Khiến anh thay đổi, bỏ mặc em với bóng tối Tình yêu sợ nhất sự đơn côi Hai người chia hai lối vậy thôi Trái tim vỡ rồi, nát tan về hai phương trời Sau bao nhiêu lần em tha thứ Anh có thấy em buồn? Sau bao nhiêu tổn thương, đời quá bất công Khi anh không còn thấy em đau lòng Cũng là lúc chúng ta kết thúc, hah Tình đẹp khi không có người thứ ba Xen vào cuộc tình giữa hai ta Khiến anh thay đổi, bỏ mặc em với bóng tối (riêng mình em thôi) Tình yêu sợ nhất sự đơn côi Hai người chia hai lối vậy thôi (hu uh-uh) Trái tim vỡ rồi, nát tan về hai phương trời Trái tim vỡ rồi, nát tan về hai phương trời