Bùi ngùi ngơ ngác mắt buồn hiu hắt giữa chiều đang phai tàn Buồn ngày em đi, buồn làm sao hơn buồn anh đang ở lại Bao điều gian nan, điều em lo toan đâu còn anh chia sẻ Hoàng hôn ban mai đều trông thấy hình anh khắp nơi nơi trong cô quạnh anh ơi Cơn đau nào bằng cơn đau mất anh, em nghe như mất chính mình Ôm lòng đau xót, anh đi lang thang như gã khờ điên giữa đời Nên em biết rằng đời muôn sắc mặt và tình yêu không có thật Thương từng kỷ niệm, từng đêm ái ân, thương quá lòng ta đã tới Sài Gòn thao thức muốn cùng chia sớt nỗi lòng em đang buồn Buồn tình bơ vơ, buồn từng cơn mơ, buồn hiu trong giấc ngủ Ôi đời mênh mông, lòng em mênh mông hơn làm sao anh biết Dù cho em bây giờ xa quá, lòng anh vẫn yêu em, không bao giờ quên em Cơn đau nào bằng cơn đau mất anh, em nghe như mất chính mình Ôm lòng đau xót, anh đi lang thang như gã khờ điên giữa đời Nên em biết rằng đời muôn sắc mặt và tình yêu không có thật Thương từng kỷ niệm, từng đêm ái ân, thương quá lòng ta đã tới Sài Gòn thao thức muốn cùng chia sớt nỗi lòng em đang buồn Buồn tình bơ vơ, buồn từng cơn mơ, buồn hiu trong giấc ngủ Ôi đời mênh mông, lòng em mênh mông hơn làm sao anh biết Dù cho em bây giờ xa quá, lòng anh vẫn yêu em, không bao giờ quên em