Tôi sẽ hát to hơn súng nổ bên bờ ruộng già Lời tôi ca, lời tôi ca xin lúa đừng lo Lời tôi thay cho tiếng đạn bay Lời tôi xây cho vững tay cày Rồi đêm đêm xua ác mộng đầy Lời ca êm ru giấc ngủ say Tôi sẽ hát cho vơi thống khổ, vơi dòng lệ nhòa Một miền quê, một miền quê tim héo và khô Lời tôi ca khâu vá tình thương Lời hôm qua chắp nối con đường Lời hôm nay vương tiếng mẹ buồn Lời mai đây cao ngút Trường Sơn Tôi sẽ hát to hơn những kẻ khơi ngọn lửa thù Lời tôi ca, lời tôi ca như suối rừng thu Lửa âm u ai đốt từ lâu Miền quê tôi khan tiếng kêu gào Lời tôi ca như nước nhiệm màu Thành mưa rơi cho dứt niềm đau Tôi sẽ hát to hơn lũ quỷ đang tìm đường về Lời tôi ca, lời tôi ca xua hãi hùng đi Mùa xuân qua ai mất tuổi thơ Lời tôi ca hôn má xuân già Còn yêu nhau xin cứ mặn mà Đừng cho ai ăn cướp tình ta Tôi sẽ khóc to hơn đứa nhỏ đang ngồi vỉa hè Trẻ bơ vơ, trẻ bơ vơ đi giữa vườn hoa Hỏi thăm em, em có mẹ cha Hỏi thăm em, em có ông bà Hỏi thăm em, em có cửa nhà Một ngày qua, em mất cả ba Tôi sẽ khóc to hơn đứa nhỏ đang tìm nụ cười Trẻ thơ ơi, trẻ thơ ơi, xin đến gần tôi Cùng em côi, tôi có bàn tay Và đôi môi, tôi hát ăn mày Chia hạt cơm rơi hay bát gạo đầy Cùng ngủ ven sông hay gối bụi cây ♪ Tôi sẽ hát to, nhưng hát nhỏ hơn lời mọi người Một ngày nào, một ngày nào nghe bỗng đầy vơi Toàn dân tôi ca hát niềm vui Toàn dân tôi ca khúc yêu đời Một ngày tan chinh chiến thật rồi Toàn dân tôi vui sống thảnh thơi Tôi sẽ hát to, nhưng hát nhỏ như lời nguyện cầu Lời yêu nhau, lời thương nhau cho đến dài lâu Lời tôi ngoan như miếng trùng kêu Lời tôi vang như tiếng chuông chiều Lời tôi cao như tiếng ngọn diều Lời tôi sâu như tiếng tình yêu Lời tôi sâu như tiếng tình yêu