Nằm trong thú vui an toạ chốn tưởng tượng Suốt cả năm dài ta chỉ ngồi tận hưởng Ôi những lạc thú đã thuộc về lịch sử Kẹt trong kí ức quên mất cả tương lai Rồi một ngày ta bất chợt nhận ra Rằng bỗng dưng ta ở chốn xa lạ Nằm yên nằm yên tôi chẳng thể nằm yên Phải đi đi thôi, thoát khỏi nơi này Khi ta thoát rồi, tự hỏi sẽ làm gì Viết thêm lời tựa cho chương này sao đây Liệu có còn được thả hồn giữa đám mây? Lại một lần nữa đối mặt với thực tại Rằng ắt mọi chuyện sẽ chẳng bao giờ mãi Hiểu rằng nhân gian quay quanh sự vô thường Hiểu rằng bản thân quay quanh sự phàm thường