Con nằm nghe sóng xô trăng giữa trời Mơ thành tiếng hát đan xen tiếng người Đợi ngày con mang núi sông về Con thà cưỡi gió lênh đênh giữa trời Không đành yên ấm cho qua kiếp người Đợi ngày con mang núi sông về nhà ♪ Đã qua bao mùa trăng Nằm dưới sông ai mang về? Tưới cánh đồng đầy cơn mê ♪ Về, đường về có dấu chân mơ màng Bỏ lại tiếng hát nơi thiên đàng Còn lại gì sau bước chân, ta về cùng đơn côi Liệu người có khóc khi con về Đường dài có lúc như mải mê Giấc mơ chẳng đem về nhà Đã qua bao mùa trăng Nằm dưới sông ai mang về? Tưới cánh đồng đầy cơn mê