Cũng đã gần ba năm Mà em vẫn nhớ anh nhiều lắm! Vẫn chưa thể yêu ai Vẫn chưa nắm tay ai Thế gian này rộng lớn Mà con tim chẳng to nhiều hơn Chỉ và đủ nhớ một người... Chỉ và đủ thương một người... Đâu phải em muốn quên Là sẽ quên, là sẽ quên Đâu phải mong hết đau Là bớt đau, là bớt đau Nhiều khi lí trí cố gắng mạnh mẽ Nhưng trái tim thật sự yếu đuối Là em giấu đi, chỉ là em giấu đi... Đâu phải yêu hết tâm Người để tâm, người để tâm Đâu phải cho hết đi Người chẳng đi, người chẳng đi Chỉ vì đôi khi yêu thương một ai Ta chẳng mong nhận lại chi hết Ngờ đâu mấy khi Tình yêu lại khiến ta hoen bờ mi... Nhớ khi mình quen nhau Cùng đi trên chiếc xe đạp nâu Lá xanh còn chưa chín Đã hẹn ước đôi mình Ước muôn đời bên nhau Bàn tay nắm mãi chẳng rời nhau Một câu nói trót lỡ lời... Rồi ta mất nhau một đời... Đâu phải em muốn quên Là sẽ quên, là sẽ quên Đâu phải mong hết đau Là bớt đau, là bớt đau Nhiều khi lí trí cố gắng mạnh mẽ Nhưng trái tim thật sự yếu đuối Là em giấu đi, chỉ là em giấu đi... Đâu phải yêu hết tâm Người để tâm, người để tâm Đâu phải cho hết đi Người chẳng đi, người chẳng đi Chỉ vì đôi khi yêu thương một ai Ta chẳng mong nhận lại chi hết Ngờ đâu mấy khi Tình yêu lại khiến ta hoen bờ mi... Chẳng phải em không thể Không thể tìm được một ai khác Chỉ là vì anh đã đi Để lại khoảng không khó đầy Một mình em vẫn tốt! Vẫn tự mình dịu xoa những tổn thương! Chờ ngày trái tim em lại yêu Và yêu nhiều hơn nữa! Đâu phải em muốn quên Là sẽ quên, là sẽ quên Đâu phải mong hết đau Là bớt đau, là bớt đau Nhiều khi lí trí cố gắng mạnh mẽ Nhưng trái tim thật sự yếu đuối Là em giấu đi, chỉ là em giấu đi! Đâu phải yêu hết tâm Người để tâm, người để tâm Đâu phải cho hết đi Người chẳng đi, người chẳng đi Chỉ vì đôi khi yêu thương một ai Ta chẳng mong nhận lại chi hết Ngờ đâu mấy khi Tình yêu lại khiến ta hoen bờ mi... Và không thể quên... Cũng là một cách yêu thương gọi tên...