Thành phố tù biết không em Nơi có cùm kìm hãm chân mình Thành phố tù nhiều đêm đói lả Nằm co ro bó gối suốt ngày Hạt ngô cay đưa tiễn cơm chiều Khi đêm về không thuốc lào lấy cái gì say? Thành phố tù biết không em Nó bắt mình quỳ dưới lòng mà Rồi đêm về đại ca xét hỏi Mày quê đâu, đã mấy tuổi rồi? Và ba không, ba có trong buồng Nhắc không thuộc thì bị thông tai Nên bây giờ hai tai mình vẫn tiếng ve kêu Rồi từ đó ngày lẫn đêm, ta phải theo luật buồng Rồi từ đó đói hay no, không cò quay kiện tụng Đêm về vẫn xoáy đêm đêm, nhưng vẫn cười, vẫn nói êm êm Ngày mãn hạn biết không em Trong cõi lòng mình thấy nghẹn ngào Chiều hôm về nhìn em bỡ ngỡ Giờ bên em đã có một người Lòng đau thương anh đã quen rồi Tuy vẫn cười, nhưng trong lòng nước mắt tuôn rơi Thành phố tù biết không em Nơi có cùm kìm hãm chân mình Thành phố tù nhiều đêm đói lả Nằm co ro bó gối suốt ngày Hạt ngô cay đưa tiễn cơm chiều Khi đêm về, không thuốc lào lấy cái gì say? Thành phố tù biết không em Nó bắt mình quỳ dưới lòng mà Rồi đêm về đại ca xét hỏi Mày quê đâu, đã mấy tuổi rồi? Và ba không, ba có trong buồng Nhắc không thuộc thì bị thông tai Nên bây giờ hai tai mình vẫn tiếng ve kêu Rồi từ đó ngày lẫn đêm, ta phải theo luật buồng Rồi từ đó đói hay no, không cò quay kiện tụng Đêm về vẫn đói đêm đêm, nhưng vẫn cười, vẫn nói êm êm Ngày mãn hạn biết không em Trong cõi lòng mình thấy nghẹn ngào Chiều hôm về nhìn em bỡ ngỡ Giờ bên em đã có một người Lòng đau thương anh đã quen rồi Tuy vẫn cười, nhưng trong lòng nước mắt tuôn rơi Rồi từ đó ngày lẫn đêm, ta phải theo luật buồng Rồi từ đó đói hay no, không cò quay kiện tụng Đêm về vẫn xoáy đêm đêm, nhưng vẫn cười, vẫn nói êm êm Ngày mãn hạn biết không em Trong cõi lòng mình thấy nghẹn ngào Chiều hôm về nhìn em bỡ ngỡ Giờ bên em đã có một người Lòng đau thương anh đã quen rồi Tuy vẫn cười, nhưng trong lòng nước mắt tuôn rơi Ngày mãn hạn biết không em Trong cõi lòng mình thấy nghẹn ngào Chiều hôm về nhìn em bỡ ngỡ Giờ bên em đã có một người Lòng đau thương anh đã quen rồi Tuy vẫn cười, nhưng trong lòng nước mắt tuôn rơi Tuy vẫn cười, nhưng trong lòng nước mắt tuôn rơi Thành phố tù