Biết em xa anh rồi Vẫn hy vọng! Trái tim vẫn mong chờ Dẫu tan tành...! Đem bao yêu thương chưa từng trao đến ai Đổi lấy đóa hồng vĩnh cửu có gai Lại một lần niềm tin chẳng trở lại Và lại một lần nữa ai đó đến nhưng chẳng ở lại Rồi lại giá như trong cái giá như cố theo đuổi kịp Rằng khoảng trời này năm ấy Anh cố gắng không để em đến Thì trái tim anh đã không lỗi nhịp Và Anh đã không phải là thằng ngốc Bay một chuyến dài tìm đến em Để đổi những thờ ơ, lạnh nhạt rồi nhận một cái ôm vô hồn đến em Gót chân ai đi chẳng ai giữ lại níu kéo người qua Câu từ vô nghĩa, lý trí vô thức chỉ làm đau xót bước chân người xa Ờ, tình nhạt tình xa Ờ, em bên người ta... Ờ, tình nhạt tình xa Ờ, em bên người ta...! Biết em xa anh rồi Vẫn hy vọng! Trái tim vẫn mong chờ Dẫu tan tành...! Anh nhận ra rằng ta đừng là gì cả Đừng là hơi thở, là 1 chút mộng mơ Đừng đưa em về con phố năm đó Với những ký ức năm tháng không phai Là những tiếng chuông anh gọi em dậy Là những khiếm khuyết không ai che đậy Là lòng hạnh những khi cùng về được em ôm chặt khi mà dòng xe chạy Vậy mà em quên anh nhanh đến vậy Anh cũng không tin vòng tay đó bên ai nhanh đến vậy Hay là anh đang giam cầm cảm xúc nên không nhận ra mình xa nhau đủ lâu Đủ để vun trồng một tình yêu khác, lấy hạnh phúc mới để mà phủ đau Phủ cả tình yêu em chối bỏ Khi khoảng cách chính là thứ đã giúp ta không thể nào làm chủ nhau! Quá khứ em đau thật nhiều Tại sao phải làm khổ nhau Chuyện cũ em ôm vào lòng Chạm dừng chân nhưng anh chẳng đổ lâu Đừng là gì cả nếu biết bản thân không thể cho mình 1 cơ hội Quá khứ hôm qua biết đâu hôm nay với chúng ta là 1 giấc mơ vội