Một khi anh đã không lên tiếng Thì thôi em cũng không đay nghiến Chỉ cần anh đứng bên em thật gần Để nghe tim này vỡ ra tiếng Để anh sẽ một lần chứng kiến Cách mà anh khiến yêu thương cạn kiệt Và giờ anh hãy bước đi Bước đi để những ký ức về nhau không còn gì Và dù cho anh đớn đau (đớn đau) Thì hãy chắc chắn là anh Không quay về để làm em đau Nhìn em giữa trạm xe buýt ấy Cầm tay chỉ là một tờ giấy Viết vội những lời nói thật là thừa Từng sẩy chân trong những lần yếu đuối Nhưng giờ đây là một lần cuối Em sẵn sàng ném tình cảm qua ô cửa Và giờ anh hãy bước đi Bước đi để những ký ức về nhau không còn gì Và dù cho anh đớn đau (đớn đau) Thì hãy chắc chắn là anh Không quay về để làm em Khoé mắt khô khan Trái tim cũng cạn khô Đứng trước giấc mơ mà chính anh đã xô đổ Chuyến xe buýt dài lướt nhanh trên đại lộ Trên những đại lộ tan vỡ Và giờ anh hãy bước đi Bước đi để những ký ức về nhau không còn gì Và dù cho anh đớn đau (đớn đau) Thì hãy chắc chắn là anh Không quay về Và giờ anh hãy bước đi Bước đi để những ký ức về nhau không còn gì Và dù cho anh đớn đau (đớn đau) Thì hãy chắc chắn là anh Không quay về đại lộ tan vỡ