Còn nghe tiếng ai thầm ca Còn nghe tiếng ai than cho thân mình Như bản tình ca ai đã viết cho ta ngàn lời thiết tha Sự căm ghét và gièm pha gán ghép lên thân ta sao nghe mặn mà Miệng người đời gian trá cũng như bản tình ca với ta Lời cay đắng xót xa là những câu tình ca Ta nói lời thật mất lòng họ không mê thích Nên họ nói ta ở Sau Tất Cả như Erik Họ quên rằng đây là đời thực chứ không phải phim ảnh Ta thấy Khá buồn cười như xem xong livestream Bảnh Họ càng tìm những lý do, họ chửi mắng càng hăng Để rồi nhận ra họ đã tôn ta thành Đấng Toàn Năng Tâm hồn đã vẩn đục, chẳng còn có thể tinh khôi Khi cộng đồng toàn bọn HAI MANG như chuẩn bị đẻ sinh đôi Lấy bất bình làm những câu ca để dành cắt gọt Nuôi ong tay áo nên đành biến nỗi đau thành mật ngọt Ta mặc xác lũ đâm sau lưng, chẳng còn thích quở trách Lưng cắm chi chít, quay mặt bước đi như Bristleback Vậy cứ nói tất cả những gì bọn ức hiếp người thích Ta vẫn chẳng lung lay vì những tiếng cười khích Cả cuộc đời mình dường như làm người bình thường, Nhưng mỗi khi cầm bút, ta sống kiếp người lính Bởi vì ta vẫn Dám liều lĩnh dấn sâu, dám yêu và dám đau, dù chỉ một mình ta Dám chấp nhận tất cả để nhiều năm tháng sau vẫn như bản tình ca Bao nhiêu điều tiếng Đúng hay sai đã có ông trời biết Bất chấp tuổi trẻ đang đếm ngược, mang sức khỏe để đem cược Lấy bản tình ca người đời viết Bởi vì... Như bản tình ca ai đã viết cho ta ngàn lời thiết tha Sự căm ghét và gièm pha gán ghép lên thân ta sao nghe mặn mà Miệng người đời gian trá cũng như bản tình ca với ta Lời cay đắng xót xa là những câu tình ca Còn hy vọng le lói nên còn cố thắng Cột đèn đường lẻ loi trên con phố vắng Ta chẳng còn tự hỏi đêm ngày cố gắng Vì những kẻ khiến ta mệt mỏi thêm vậy có đáng Nhưng có lẽ cũng đã quen thuộc đến mức Ta thấy sự căm ghét này là tình thương Đến mức ta cần sự căm ghét đó để biết một ngày đã bình thường Đến mức bao nhiêu tiếng mắng chửi nay đã trở nên ngọt ngào từ khi nào Tới trước cánh cổng của sự điên loạn, giữ đầu ngẩng cao cứ đi vào Vì mong cứu đám người vô tri nên ta vẫn bền tới lúc này Dù chúng quay lại cắn bàn tay muốn kéo chúng lên khỏi vũng lầy Ta nghiêm khắc và cứng rắn vì ta dám chắc là đúng đắn Khi viết những lời như thuốc chữa bệnh, nó cũng hắc và cũng đắng Sóng lòng cuộn liên miên mỗi khi ta cần tĩnh lặng Nghịch lý luôn hiện diện như sự tra tấn vĩnh hằng Nhưng khi phải chịu đựng quá nhiều thì cơn đau đó lại dần êm Ta đã chẳng còn cảm thấy phiền nếu như mình có phải nhận thêm Khi ta vẫn Dám liều lĩnh dấn sâu, dám yêu và dám đau, dù chỉ một mình ta Dám chấp nhận tất cả để nhiều năm tháng sau vẫn như bản tình ca Bao nhiêu điều tiếng Đúng hay sai đã có ông trời biết Bất chấp tuổi trẻ đang đếm ngược, mang sức khỏe để đem cược Lấy bản tình ca người đời viết Bởi vì... Như bản tình ca ai đã viết cho ta ngàn lời thiết tha Sự căm ghét và gièm pha gán ghép lên thân ta sao nghe mặn mà Miệng người đời gian trá cũng như bản tình ca với ta Lời cay đắng xót xa là những câu tình ca