Hello? Anh thấy story em đăng Nhạc lofi, đèn đom đóm và lại thút thít trong lớp chăn Trong hàng vạn sự tình xảy ra, điều nào đủ nghiêm để khiến em đau? Vì đằng sau con số trăm ngàn những lượt theo dõi Mấy ai rõ em thế nào? Ban ngày chụp choẹt PR giúp local brand Thả dáng và nở nụ cười nhưng ôi về đêm ưu sầu là bạn Ohh Hết điếu này đến điếu khác, khụ khụ mãi trên livestream Bên tai ngập những lời đắng, em mong lắm một ngày bình yên Và, em lo vạn thứ nhưng quên mất chính mình (Right) Ăn uống linh tinh đến viêm, cả loét dạ dày Bụng đói thì mình em lết sang Circle K Đi đây đó lại book Grab, ốm cũng tự đi nhà thuốc tây Thảo nào em không ngừng khóc Rúc mãi vào một góc Ngỡ như có vạn vật trong đời, nhưng không em luôn đơn độc Tiền tài, danh vọng em sẵn lòng mang Để tráo lấy cho riêng mình một giấc ngủ say Tại sao trông em lại như thế này? Tại sao trông em lại như thế này? Đắm chìm trong cơn say Sau lớp hoodie ấy là vô vàn dòng em rạch trên tay Em có quá nhiều muộn phiền không ai hay biết Mẹ ở xa hằng đêm vẫn call, nhưng chỉ để khóc than mượn tiền Cạnh bên là dăm ba thằng ranh con Chỉ giỏi cái mồm hẹn thề chuyện mai này như cưới hỏi, sinh con Nhưng trong thực tại tay thì vung nắm đấm Mồm thì quát mắng Mặc nơi trán em lấm tấm mồ hôi, nó quá đáng lắm Bao lời nói quanh tai, ai cũng muốn tim em Bản tính vốn đã ngây dại thêm phần cảm xúc không dễ kìm nén Em tự đưa mình đến bao cuộc vui chỉ để quên thằng khốn hại đời mình Chấp nhận tất những lời mời, em bỏ ngoài tai những lời bình Và, tức tối em giữ trong tim những bí mật Fuckboy ví em như concert "Chỉ 1 đêm duy nhất!" Để rồi mình em gậm nhấm nổi đau này ngày qua ngày Typing Typing Tại sao trông em lại như thế này?