Và hồn tôi từ đó Là khúc ca vang trong ngần Làm đôi môi rạng rỡ tình ban đầu Hòa vào cây, vương vào nắng Và giấc mơ tôi có nàng Trong bài ca, ta bước thênh thang Ngay từ những ngày bé con đã không bằng các bạn rồi Không có chút ánh sáng, chẳng có một đôi mắt rạng ngời Vậy nên là con giận đời, tự coi mình là điểm trừ Và con chẳng dám đối mặt với ai, vì bận đối mặt với sự mù lòa Con đã dành hết từ ngày này đến ngày khác Chỉ để buông lời oán trách rằng sao cuộc đời này ác Sao không phải một bài hát Sao không phải những lời khen Mà lại cho con một tuổi thơ là bức tranh chỉ có màu đen Trên những con đường quen, Con chẳng hề thấy đích Vẫn cố phải làm những việc Mà con chẳng hề thấy thích Mọi sự quan tâm là vô ích Con gạt hết hy vọng mặc cho mẹ chắt đầy Vì vốn dĩ con đâu thể nhìn thấy được gì qua đôi mắt này Nên là, chưa một lần nào con nhìn thấy mẹ đau Càng không thể thấy nỗi niềm Mà mẹ luôn cố giấu đằng sau Vậy đó có phải là lý do mà lúc con cần mẹ nhất Ngay trước khi vào phòng phẫu thuật thì con lại chẳng thể thấy mẹ đâu 8 tiếng trôi qua như một giấc mộng Và nó đã khiến mi mắt không còn bất động Con cứ ngỡ là mình gai góc Giống như một trái sầu riêng Cho đến khi mà con mở mắt để đón lấy những tia sáng đầu tiên Con nhìn thấy tình yêu của mẹ Tình yêu mẹ dành cho con Nhận ra cái tôi của con càng lớn Thì tình yêu đó lại càng to hơn Thấy rõ cả sự hy sinh tất cả những gì mẹ làm cho con Và giờ trước mặt là người phụ nữ quên không làm đẹp, chẳng màng tô son Đó là mẹ Không ai khác, đó chính là mẹ Mẹ ơi cho con xin lỗi vì khoảng thời gian trước quá là tệ Giờ con mới thấy tà áo quăn queo Con thấy được cả vai nhàu Con thấy gò má nhăn nheo Thấy là tóc đã ngả hai màu Trước đến nay, một lời nói yêu với mẹ còn chẳng dám Nhưng giờ có đổi tất cả để lấy niềm vui của mẹ cũng là đáng Con vẫn chỉ là một đứa nhỏ Và mọi chuyện bây giờ mới tỏ Khi bác sĩ nói chỉ vài tiếng trước, đôi mắt của mẹ vẫn còn sáng Tất cả là nhờ vào đôi mắt ấy Và thanh xuân mà con đã lấy Để con có được ngày hôm nay mà chưa thể lo được cho mẹ mấy Tại sao những cái lần con hư, Những lần con hỏng mẹ đều phải thấy Để giờ đến lúc mà con mỉm cười thật tươi thì mẹ lại không được thấy Tất cả là nhờ vào đôi mắt ấy Và thanh xuân mà con đã lấy Để con có được ngày hôm nay mà chưa thể lo được cho mẹ mấy Tại sao những cái lần con hư, Những lần con hỏng mẹ đều phải thấy Để giờ đến lúc mà con mỉm cười thật tươi thì mẹ lại không được thấy Khi dừng chân, nhặt chiếc lá rơi trong gió chiều Và hoàng hôn chợt đến làm tôi nhớ Khi mùa xuân, nhành hoa tím em đưa tay cài Nghe từ tim rung lên hân hoan Và hồn tôi từ đó Là khúc ca vang trong ngần Làm đôi môi rạng rỡ tình ban đầu Hòa vào cây, vương vào nắng Và giấc mơ tôi có nàng Trong bài ca, ta bước thênh thang 1726 cây số, chuyến tàu sắt Chị thường nhắc: "Đi vào trong đó phải cố" Vừa nắm bắt, chưa dám chắc điều gì Vẫn muốn đi thôi Và xa mẹ từ khi nhỏ xíu Chắc cũng tròn độ thôi nôi Bữa ăn không dám bỏ phí vì đâu có thừa Có bữa cơm nhà đó sướng hơn mà Tự phải biết tìm cách giải quyết Bước tới sân ga, Vùng đất lạ Có một cảm giác cần phải khai thác ở nơi đây Dùng tất cả cho một giải pháp Cần phải nâng cấp bản thân ngay Trên vai ba lô, quần đùi, ba lỗ, Dưới chân đi dép tổ ong (Hey) 15 tuổi không có gì để mất Chỉ có cái chất, độ ngông (Hey) Cứ thế Hip Hop ăn mòn vào não, tế bào trong suốt 10 năm Giờ không như trước nhưng nếu ông thích tôi sẽ vẫn nhảy cho ông xem Quay đầu từ năm 13 tuổi Đá ngựa cắt kéo là sở trường Có lần đang tập người ta đuổi Chỉ vì sân khấu là ở đường Nhiệt huyết mồ hôi đổ trên sân Graffiti khắp trên tường Biết đến khi nào mới nên thân Đam mê to lớn bước lên đường Trên đường Dũng lên thành phố Dũng không có quen một ai Vô tình gặp một cô gái Cô ấy nói... (Hà Lan buồn lắm!) Hà Lan buồn, Hà Lan khóc Nỗi niềm miên man Không có Ngạn, Hà Lan sốc Dũng đâu liên quan Dũng này 26 tuổi đời Qua rồi cái độ tuổi ngông Cũng có những buổi tuyệt vời Rồi có cả những buổi không Sống chưa qua hết nửa đời Tự than số kiếp nửa vời Đôi chân đang đi chưa tới Áp lực như khác quý được mời Dũng nay nhận thấy, mình đang vẫn cháy Với đống dự án chạy timeline Vận may nhìn lại còn đủ Chân tay sống sót qua hết hạn tam tai Tự lực cánh sinh từ bé Đến lớn tỏ ra cũng quen Mẹ quay trở về nơi quê Con ở lại cùng với đam mê Thành phố không ngủ vì tiền Không đủ với những dự định mai xa Bùng cháy số phận cùng ngày công nhận Thằng Dũng nó cũng có tài mà! Từ đó tôi nhận ra mình phải có trách nhiệm hơn Từ đó tôi biết mọi người đang giúp đỡ tôi nhiều Tôi hiểu Từ đó ánh mắt của mẹ có thêm niềm tin ở con Từ đó đôi môi của con biết nói "Cảm ơn mẹ yêu rất nhiều" Và hồn tôi từ đó Là khúc ca vang trong ngần Làm đôi môi rạng rỡ tình ban đầu Hòa vào cây, vương vào nắng Và giấc mơ tôi có nàng Trong bài ca, ta bước thênh thang Và hồn tôi từ đó Là khúc ca vang trong ngần Làm đôi môi rạng rỡ tình ban đầu Hòa vào cây, vương vào nắng Và giấc mơ tôi có nàng Trong bài ca, ta bước thênh thang