Vẻ đẹp của bóng đêm Dát bạc khắp đất trời Ánh sánh lung linh Mong manh Thanh cao Kỳ diệu Tinh khiết Người đứng muôn tâu trên vạn người Rạng rỡ treo lên môi nụ cười Cũng có bao cơ duyên gọi mời Lả lướt trập trùng lòng biển khơi Cháy theo mệnh ấy, để họ thấy ai là Mặt Trời Chẳng biết chăng, chẳng lắng lo Rực sánh lên nước da mặn mòi vì Nhân sinh vô thập toàn Chân tình vô ân oán Tâm an như tuần hoàn Để đắc tín, đắc thời, đắc nhân gian Như là một cá thể hoàn hảo Ai cũng bảo với cậu và tôi là như thế Vẫn try hard hằng ngày để cầm mic rap Thằng này hóa thành cánh diều và dẫn chiều xu thế Họ nhìn vào đa mưu túc trí Họ nghe thấy khẩu khí anh hùng Cậu là nơi thái dương soi đường vạn dặm cho kẻ lạc lối Một sự khác đời lại đầy mê hoặc khiến họ say đắm miên man ca ngợi là người xuất chúng Bỗng hướng nhìn cuối trời là ai mà sao lóa mắt nhìn lên như thể lần cuối? (Như thể lần cuối) Mặt Trời soi em trần trụi yếu đuối Con mắt thấy những gì muốn xem Chỉ Mặt Trăng mới biết những điều em giấu đi Điệu nhảy dưới ánh trăng Giấc mơ của những linh hồn Kiếp người như con sứa biển trôi trôi (Mặt Trời là ta, là ai, là ai) Điệu nhảy dưới ánh trăng Giấc mơ của những linh hồn Vận mệnh là dòng hải lưu chảy ngược xuôi (Mặt Trăng, Mặt Trời là ta, là ai, ta là ai, là ai là) Trở về nhà khi Mặt Trời tạm biệt Trái Đất Ngắm nhìn Mặt Trăng một cách thoải mái nhất Cậu trồng một vườn hy vọng và thừa biết sẽ có người lẻn bước vào khu vườn đó hái mất Đau hơn khi người hái lại là người mình mong Luôn phải chơi cái trò đuổi mặt bắt hình dong Và để bao biện chuyện mình là kẻ kém cỏi, cậu phải lấy sự cô đơn ra để mà làm bình phong Cậu nghĩ mọi người hạnh phúc và sự cô đơn này không dành cho ai trừ cậu Tại sao cậu thích giao tiếp với nỗi buồn? Chắc chỉ con tim mới có thể lấy lời khai từ cậu Điều gì xảy ra nếu như ngày mai sang hay sẽ là những cảm xúc tệ cần cậu khai hoang? Rồi cùng ký ức cậu phải gồng vai mang Lao vào ánh trăng dang tay nhưng không ai can Cậu nghĩ ra giai điệu và đợi cây mic vang (vang) Cậu sống trong quá khứ nhưng đòi quà tương lai ban (ban) Cậu đâu thể tạo ra một cuốn sách chỉ với hai trang? (Trang) Đứng trước sự cô đơn, cậu như ở trên ngai vàng (vàng) Hình như cậu và cô đơn đang thân Hình như là bản ngã còn vướng ngang chân Hình như cậu im lặng để mong được đối xử đặc biệt Nhưng đáng tiếc không ai quan tâm Cậu nghĩ rằng im lặng thì người ta sẽ đọc được suy nghĩ của cậu ư? Ôi dào! Nếu có siêu năng lực đó thì người ta đã dùng cho việc khác rồi không đến lượt cậu đâu, thôi nào! Cậu hỏi những vì sao nhỏ bé rằng, "Muốn làm bạn không?", nhưng chẳng vì sao nào hé răng Thành thật đi, cậu cô đơn là vì thích thế hay vì cậu mở cửa mà chẳng một ai ghé thăm? Mặt Trời soi em trần trụi yếu đuối Con mắt thấy những gì muốn xem Chỉ Mặt Trăng mới biết những điều em giấu đi Và cậu cảm thấy nỗi buồn giống như nghệ thuật dưới Mặt Trăng (điệu nhảy dưới ánh trăng) Như Hàn Mặc Tử ngắm Mặt Trăng (giấc mơ của những linh hồn) Cô đơn như sức mạnh toàn năng Như Hàn Mặc Tử ngắm mặt trăng (Kiếp người như con sứa biển trôi trôi) cô hồn, nhân sinh vô thập toàn Cất lên như ân oán Tơ tâm như tuần hoàn Đắc tín, đắc nhân gian Và cậu cảm thấy nỗi buồn giống như nghệ thuật dưới Mặt Trăng (điệu nhảy dưới ánh trăng) Như Hàn Mặc Tử ngắm Mặt Trăng (giấc mơ của những linh hồn) Cô đơn như sức mạnh toàn năng Như Hàn Mặc Tử ngắm mặt trăng (Vận mệnh là dòng hải lưu chảy ngược xuôi) cô hồn, nhân sinh vô thập toàn (Chân tình vô ân oán) Chân tình vô ân oán (Tâm an như tuần hoàn) Tâm an như tuần hoàn (Đắc tín, đắc nhân gian) Tín đắc nhân gian (Yeah, xin được...)